Duck hunt
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
 phan 5

 "Vậy thì tốt." – Hi Nhĩ Cổ Đốn rốt cuộc yên lòng.

"Chỉ là, gia gia, có một chuyện mà cháu rất để bụng.” – Trên mặt Khắc Lôi Nhã hiện lên tia cười lạnh, thản nhiên nói.

"Hả?" – Hi Nhĩ Cổ Đốn sửng sốt, không hiểu nhìn Khắc Lôi Nhã.

Khắc Lôi Nhã xoay người, ngẩng cao đầu lên, coi thường Tẫn Diêm, lớn tiếng nói:

“Ta, Khắc Lôi Nhã. Bây giờ tuyên bố, không cần kỵ sĩ. Từ giờ khắc này, Tẫn Diêm sẽ không còn là kỵ sĩ của Khắc Lôi Nhã ta, giải trừ quan hệ!"

Trong phút chốc, tất cả mọi người cứng đờ, không khí lúc này bỗng ngưng đọng.

Gương mặt Khắc Lôi Nhã lúc này toàn bộ là sự quyết tuyệt cùng kiêu ngạo.

Sắc mặt Tẫn Diêm chợt thay đổi, trở nên tái nhợt.

Sắc mặt Hi Nhĩ Cổ Đốn vào giờ khắc này cũng thay đổi. Á Đức Lý Nam Hi càng thêm kinh hãi, không suy nghĩ nữa.

Kỵ sĩ, biểu trưng cho sự trung thành, từng người lấy tinh thần kỵ sĩ làm thủ tục, chính là những anh hùng thực thụ.

"Trung thành –tin tưởng- vinh quang- dũng cảm.” – Khắc Lôi Nhã nhìn Tẫn Diêm, từng chữ từng chữ nói ra, từng chữ nặng ngàn cân giống như từng khúc tạ đè lên trong lòng Tẫn Diêm

“Thủ tục của kỵ sĩ, ngươi làm được cái gì? Lúc ta gặp nguy hiểm ngươi làm cái gì? Người và nhị hoàng tử điện hạ tôn quý đi xem náo nhiệt! Trung thành? Đây chính là một trò cười!”

Trong khoảnh khắc, trên người Khắc Lôi Nhã tản ra một loại khí thế bức người khiến cho người ta

nhất thời không thể suy nghĩ.

“Ta không cần những người bất trung như vậy thành kỵ sĩ của ta!”- Trong ánh mắt Khắc Lôi Nhã bắn ra tia hào quang khiến cho lòng người kinh hãi, khiếp sợ.

Đối với một kỵ sĩ mà nói, bị trục xuất, đó là sỉ nhục lớn nhất. Nói cách khác, Tẫn Diêm về sau không đủ tư cách để trở thành kỵ sĩ. Vô luận đi đến nơi nào, đều không được mọi người đón nhận.

“Tiểu thư Khắc Lôi Nhã”—Á Đức Lý Nam Hi mở miệng nói chuyện, hắn không nghĩ đến mọi chuyện sẽ thành ra như vậy. Chuyện này hắn cũng không muốn nhìn. Trước đó, khi Tẫn Diêm muốn đi ra, chính hắn đã ngăn cản nên Tẫn Diêm mới không ra.

“Nhị hoàng tử điện hạ tôn quý, ta nghĩ đây là chuyện nhà của chúng ta. Ngài không có quyền lợi can thiệp chứ?" – Khắc Lôi Nhã lại ngẩng cao đầu lên, lạnh lùng, không chút lưu tình nói.

Á Đức Lý Nam Hi sửng sốt một hồi lâu nói không ra lời, Khắc Lôi Nhã mạnh mẽ như thế, hắn chưa từng thấy bao giờ. Cả người nàng tản ra tia sáng chói mắt, khiến cho người ta tránh không được.

Sắc mặt Hi Nhĩ Cổ Đốn rốt cuộc từ từ khôi phục như cũ, nhẹ nhàng ho khan một cái, lúc này mới lên tiếng:

“Khắc Lôi Nhã, lần này đúng là Tẫn Diêm thất trách, cháu xử phạt hắn thế nào cũng được. Nhưng là, không thể giải trừ quan hệ. Khi cháu ra đời, hắn đã cùng cháu xác lập quan hệ, không chỉ trước kia mà sau này hắn sẽ luôn luôn bảo vệ cháu. Lần này chỉ thất trách, ta muốn Tẫn Diêm sau này sẽ không thất trách như vậy.”

"Đúng vậy, tiểu thư Khắc Lôi Nhã” - Á Đức Lý Nam Hi thấy thế liên tục không ngừng mở miệng

“Tất cả đếu là sai lầm của ta.Khi Tẫn Diêm muốn đi ra cứu ngươi, là do ta đã kéo hắn lại. Ta thề, lời ta nói đều là sự thật. Tuyệt đối không có ý bao che hắn.”

Khắc Lôi Nhã trầm mặc không nói gì.

Hi Nhĩ Cổ Đốn nhìn cau mày, nháy mắt.

"Tiểu thư, hôm nay tất cả đều là thất trách của ta, ta nguyện ý tiếp nhận xử phạt." –Tẫn Diêm chợt rút kiếm bên hông ra, mí mắt cũng không có hạ xuống, dùng sức đem kiếm đâm vào đùi của hắn. Có thể thấy được hắn dùng bao nhiêu lực. Mà Tẫn Diêm giống như không cảm thấy đau, sắc mặt không có thay đổi.

Khắc Lôi Nhã lạnh lùng nhìn sự việc trước mắt , Hi Nhĩ Cổ Đốn hi vọng nhìn Khắc Lôi Nhã, Á Đức Lý Nam Hi cũng rất lo lắng. Cũng không phải lo lắng cho thương thế của Tẫn Diêm. Đối với một Đại Kiếm Sĩ mà nói, thương thế này cũng không to tát gì, huống chi còn có Mục Sư chữa trị. Điều hắn lo chính là Khắc Lôi Nhã là muốn cố ý giải trừ quan hệ giữa bọn họ.

Khắc Lôi Nhã vẫn như cũ trầm mặc.

“Ta, Tẫn Diêm, ở đây xin thề, cả đời này vĩnh viễn trung thành bảo vệ Khắc Lôi Nhã. Cả đời không thay đổi, không xa không rời." – Bỗng nhiên, Tẫn Diêm một chân quỳ xuống, tay phải nắm thành quyền, đập xuống lồng ngực của mình cứ như vậy trịnh trọng thề

Khắc Lôi Nhã lạnh lùng nhìn Tẫn Diêm, Tẫn Diêm cứ như vậy quỳ một gối xuống,ánh mắt sáng rực nhìn thiếu nữ trước mắt, đáy mắt tất cả đều là sự kiên định.

Trong thư phòng, không khí tựa như ngưng kết khiến cho người ta hít thở không thông.

Không có người nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở.

Chương 10. Cuộn giấy dịch chuyển không gian quý giá

Không khí trong thư phòng như ngưng đọng lại khiến người ta cảm thấy khó mà thở được.

Không có người nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở.

“Hi vọng ngươi tuân thủ lời hứa của ngươi.” Thanh âm lạnh lùng của Khắc Lôi Nhã cứ hờ hững như thế mà vang lên.

Cổ Đốn cùng Á Đức Lý Nam Hi cũng thở nhẹ, cũng may, hoàn hảo. Khắc Lôi Nhã đã tha thứ cho kỵ sĩ thân cận của mình rồi.

“Gia gia, ta về phòng nghỉ ngơi trước.” Khắc Lôi Nhã xoay người, khẽ hành lễ với Cổ Đốn.

“Ừ, tốt nhất cháu nên nghỉ ngơi đi.” Cổ Đốn yêu thương gật đầu một cái, Khắc Lôi Nhã khẽ nghiêng người trước Á Đức Lý Nam Hi, sau khi hành lễ liền rời đi. Không ai thấy, đáy mắt sau khi Khắc Lôi Nhã xoay người rời đi bắn ra tia thâm thuý.

Cửa thư phòng đóng lại, Cổ Đốn thở dài.

“Công Tước Hy, hôm nay xảy ra chuyện như vậy, ta không thể đùn đẩy trách nhiệm.” Sắc mặt Á Đức Lý Nam Hi đầy nặng nề.

“Không, nhị hoàng tử điện hạ.” Cổ Đốn nhẹ lắc đầu, dường như cũng không muốn nói thêm về chuyện này “Bây giờ đã không có gì rồi. Ngươi không cần quá lo lắng.”

Á Đức Lý Nam Hi gật đầu, đáy mắt lại hiện lên tia thâm thuý, không biết lại đang nghĩ cái gì.

“Tẫn Diêm, ngươi đi tìm Mục Sư trị liệu đi.” Cổ Đốn quay đầu nói với Tẫn Diêm vẫn đang quỳ một chân xuống đất hành lễ.

“Dạ, công tước đại nhân.” Tẫn Diêm đứng dậy, đi ra ngoài. Trên sàn nhà là một vệt máu chói mắt.

“Công Tước Hy, vậy ta cũng cáo từ.” Á Đức Lý Nam Hi gật đầu nhẹ nói.

“Ta không thể tiễn điện hạ rồi.” Bộ dạng của Cổ Đốn rất mệt mỏi. Xảy ra chuyện như vậy, dù đã xử lý tốt, nhưng khẳng định trong lòng khá khó chịu. Cả hai đều là cháu gái bảo bối của mình, đều là hi vọng, tương lai của Hi gia. Tuy nhiên lại xảy ra xung đột kịch liệt như vậy. Nếu không có cách nào hoà giải bằng lời nói, vậy về sau còn phiền toái hơn. Tâm sự nặng nề, Cổ Đốn nhíu chặt mày. Chuyện này, không nói cho mẫu thân Khải Sắt Lâm của hai đứa nó biết. Nếu Khải Sắt Lâm biết được, không biết sẽ tạo ra quang cảnh nhức đầu thế nào.

Á Đức Lý Nam Hi cáo biệt Cổ Đốn, sau đó cùng Tẫn Diêm ra cửa.

Tẫn Diêm được Mục Sư trị liệu, vết thương trên đùi rất nhanh liền khép lại.

Đêm khuya, xe ngựa của Á Đức Lý Nam Hi vẫn như cũ dừng lại trong ngõ tắt vắng vẻ này.

“Tối nay không phải ngươi đã quá vội vàng sao?” Giọng nói trầm thấp của Á Đức Lý Nam Hi.

Trong xe ngựa im ắng.

Hồi lâu sau, một giọng nói khác mới khe khẽ vang lên.

“Trong nháy mắt đó, ta cảm giác như tim ta đã bị nàng chiếm đoạt.” Giọng nói này không phải ai khác, chính là Tẫn Diêm!

Á Đức Lý Nam Hi trầm mặc, nhưng trong lòng lại cực kỳ phức tạp. Không chỉ là Tẫn Diêm, thật ra thì bao gồm có cả hắn nữa, trong khoảnh khắc đó cũng đã bị mê hoặc. Chiều nay, Khắc Lôi Nhã hẳn chói mắt hơn cả ánh mặt trời.

“Nàng, tuyệt đối không phải là Khắc Lôi Nhã trước kia.” Tẫn Diêm trầm giọng nặng nề nói.

“Tuyệt đối không phải.” Á Đức Lý Nam Hi gật đầu, sắc mặt cũng rất nghiêm túc.

“Hãy chờ xem nàng có giống với những gì ta đánh giá.” Đáy mắt Tẫn Diêm u tối.

Á Đức Lý Nam Hi trầm mặc, lại nhẹ gật đầu.

“Ngươi trở về nghỉ ngơi thật tốt đi đã.” Á Đức Lý Nam Hi chỉ vào vết thương trên người Tẫn Diêm.

“Không đáng ngại.” Tẫn Diêm tuỳ tiện nói.

“Ừ, ta về đây. Để tránh có người nghi ngờ.”

Đêm, vắng vẻ yên tĩnh.

Khắc Lôi Nhã nằm trên giường, sắc mặt trang nhã. Chênh lệch, nàng và Lạp Tây Á chênh lệch rất lớn. Lần này nếu không phải Lạp Tây Á thiếu kinh nghiệm thực chiến, người chết có lẽ làm mình. Cũng vì việc này mà nhận được lòng trung thành của Tẫn Diêm. Hừ! Khắc Lôi Nhã nhẹ hừ lạnh một tiếng. Đối diện với Cổ Đốn mạnh mẽ như thế, Tẫn Diêm cũng không thể là nàng nhất thời khí. Nàng bây giờ thật sự quá yếu, hiện tại bản thân chưa mạnh, cần phải có người trung thành nhất dốc toàn sức bảo vệ nàng. Tẫn Diêm chính là lựa chọn tốt nhất.

Trở nên mạnh mẽ, chỉ có bản thân không ngừng trở nên mạnh mẽ. Lực lượng mới phải nói chuyện tư cách.

Khắc Lôi Nhã lật người, ngồi xếp bằng, tiến vào trạng thái suy tưởng.

Vừa lúc đó, cửa sổ vang lên tiếng gõ nhẹ.

Khắc Lôi Nhã chậm rãi mở mắt. Ai đến đây? Gõ cửa sổ mà không đi vào từ cửa. Khắc Lôi Nhã xuống giường mở cửa sổ ra, ngoài cửa sổ là một chiếc áo khoác che khuất mặt người. Nhưng Khắc Lôi Nhã lại mỉm cười, vì người này chính là Ô Mã Lý.

“Lão sư, đã trễ thế này ngươi có chuyện gì không?” Khắc Lôi Nhã nói xong, tránh sang bên cạnh, để người bên ngoài cửa sổ trèo vào. Nàng biết, trễ thế này mà Ô Mã Lý lại đến tìm nàng, hơn nữa lại không vào bằng cửa chính hẳn là đã có chuyện.

“Khắc Lôi Nhã, chuyện tối nay ta đã nghe rồi.” Ô Mã LÝ trèo vào, sau đó vén áo khoác, lộ khuôn mặt, vẻ chân tình lo lắng không thể thay đổi trên khuôn mặt hiện rõ.

“Ta không sao, Lão sư, ngươi không phải cũng thấy sao? Ta hiện tại rất tốt, còn đứng trước mặt ngươi đấy.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười nhún vai tỏ ra mình không làm sao cả.

“Nhưng, ngươi thiếu chút nữa cũng mất mạng.” Sắc mặt Ô Mã Lý khó coi. Xem ra tình huống cụ thể thì hắn cũng đã nắm rõ.

Đúng vậy, nếu không phải Khắc Lôi Nhã gạt Lạp Tây Á nói Công tước Cổ Đốn đến, sợ rằng Khắc Lôi Nhã đã biến thành một cỗ thi thể. Sau đó dù có trừng phạt Lạp Tây Á, thì mọi chuyện coi như vô ích rồi.

“Ta còn sống, lão sư, không cần lo lắng. Ta sẽ còn sống.”Khắc Lôi Nhã mỉm cười tự tin.

“Cái này cho ngươi. Thời điểm nguy cấp thì ngươi xé cái này ra, địa điểm được thiết lập ở mật thất trong phòng ta. Đó là nơi yên lặng, rất an toàn.” Ô Mã Lý rút ra một cuộn giấy trong lòng ngực đưa cho Khắc Lôi Nhã.

Khắc Lôi Nhã trong lòng nghi ngờ, vì lời Ô Mã Lý nói hình như là …. Khắc Lôi Nhã nhận lấy nó, vừa liếc nhìn, trong lòng kinh hãi. Đây thật sự là cuộn giấy về dịch chuyển không gian! Đã từng nhìn thấy hình minh hoạ các đạo cụ ma pháp trong thư viện học viện, nên Khắc Lôi Nhã nhìn một cái liền có thể nhận ra. Vật quý giá thế này dù có tiền cũng không mua được. Vật này đồng nghĩa với việc người ta có mệnh lưỡng điều tính, nên người ta sẽ không dễ dàng nhượng bộ cuộn giấy này. Vật quý giá như vậy rõ ràng cũng không phai do tài nghệ cua Ô Mã Lý có thể chế ra được, nghĩ đến việc hắn đoạt được vật như vậy hẳn cũng mất không ít thời gian. Nhưng bây giờ lại dễ dàng đưa cho Khắc Lôi Nhã! Lòng Khắc Lôi Nhã trong một khắc lại cảm động.

“Không! Lão sư, thứ này quá quý giá. Người cứ giữ lại phòng tình huống nguy hiểm thôi.” Khắc Lôi Nhã lắc đầu muốn trả lại cuộn giấy cho Ô Mã Lý.

“Khắc Lôi Nhã, nghe lời ta, cầm lấy nó. Ta có dự cam, ngươi có thể sử dụng nó hơn ta. Coi như đây là ý nguyện của ta.” Ô Mã Lý kiên trì.

“Lão sư ….” Khắc Lôi Nhã cảm động vô cùng. Khi Ô Mã Lý biết mình gặp nguy hiểm liền trở về tặng thứ quý giá như vậy cho mình, phần tâm ý này, Khắc Lôi Nhã thề sẽ mãi ghi tạc nó trong lòng.

“Cũng khuya rồi, ngươi nghỉ ngơi cho tốt. Ta đi trước đây. Chờ ngươi rảnh ta sẽ dạy tiếp cho ngươi những thứ ma pháp khác. Chỉ hoả thuẫn thôi còn chưa đủ.” Ô Mã Lý nói xong lại phủ áo khoác, trèo cửa sổ ra ngoài, biến mất khỏi tầm mắt của Khắc Lôi Nhã.

Khắc Lôi Nhã vẫn nắm trong tay cuộn giấy quý giá ấy, trong lòng ấm áp.

Chuyện giữa Khắc Lôi Nhã và Lạp Tây Á, chỉ có công tước Cổ Đốn, Á Đức Lý Nam Hi, Tẫn Diêm và vài người cua Cổ Đốn biết được. Những người khác một chút cũng không biết. Nên những ngày tiếp đó, Lạp Tây Á không đến học viện, rốt cuộc cũng có người không nhịn được đến hỏi thăm Khắc Lôi Nhã. Lúc này Khắc Lôi Nhã mới biết, thiếu nữ thiên tài Lạp Tây Á không chỉ được các tiểu thư quý tộc kia ủng hộ, mà còn là đối tượng theo đuổi của một lượng lớn các công tử quý tộc. Dù LLạp Tây Á mới chỉ mười hai tuổi, 4 năm nữa mới đến lễ thành niên, nhưng lại trổ mã, dáng vẻ mỹ lệ động lòng người. Bối cảnh gia thế cũng không cần nói đến, hiệu trưởng học viện lại càng thêm yêu thương nàng. Có chỗ dựa lợi hại như vậy, có thể nào không nổi bật được chứ?

Tiết sau Khắc Lôi Nhã đơn độc ngồi trên ghế dài bên hồ học viện suy nghĩ về nội dung bài giang của lão sư trên lớp, cách đó không xa, mấy công tử tiểu thư quý tộc vẫn ngóng nhìn về phía bên này.

Sau hồi lâu, cuối cùng họ hình như đã hạ quyết tâm, tiến về hướng của Khắc Lôi Nhã. Các thiếu nữ quý tộc đi trước, mấy nam sinh lại rụt đầu nhút nhát đi theo sau. Bộ dáng kia chỉ sợ Khắc Lôi Nhã sẽ ăn tươi nuốt sống họ!

Chương 11. Bí pháp

Đoàn người thận trọng đi tới, trong đáy mắt họ hiện rõ vẻ chán ghét, khi dễ và khinh thường.

“Cái đó, Khắc Lôi Nhã,Lạp Tây Á tại sao vẫn chưa đến học viện vậy?” Thiếu nữ quý tộc cầm đầu là bạn tốt nhất của Lạp Tây Á, nàng đè nén chán ghét trong lòng xuống nhẹ giọng hỏi.

Khắc Lôi Nhã đứng dậy, lạnh lùng nhìn đám người trước mặt. Đối với bọn người này, Khắc Lôi Nhã không có ý định kết giao. Đáy mắt bọn họ đối với Khắc Lôi Nhã đã biểu lộ rõ ý tứ, nếu không phải vì Lạp Tây Á, những người này tuyệt đối sẽ không nói chuyện với mình.

Một đám người nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt lạnh lẽo, song đáy lòng lại có chút kinh sợ.

“Không biết.” Khắc Lôi Nhã xoay người rời đi, không để ý đến đám người sau lưng. Nàng biết hiện tại phải tìm một nơi yên tĩnh để tiêu hoá hết những kiến thức được học hôm nay. Chứ không phải lãng phí thời gian để để ý đám người nhàm chán này.

“Thái độ gì vậy? Ngươi lại không biết? Ngươi là tỷ tỷ của Lạp Tây Á, sao ngươi lại không biết?” Trong đám người kích động đó có một nam sinh rốt cuộc không nhịn được phải mở miệng. Đã vài ngày nay Lạp Tây Á không đến, là người theo đuổi trung thành nhất của Lạp Tây Á, dĩ nhiên lòng như lửa đốt.

Khắc Lôi Nhã không để ý đến đám người sau lưng đang rít gào, lại tiếp tục đi về phía trước. Cùng nói chuyện với đám con nhà giàu này, là hoàn toàn lãng phí thời gian.

“Đứng lại! Thái độ đó của ngươi là gì! Cái kẻ háo sắc này!” Rốt cuộc tên ấy kích động đến mức nói ra những lời vô lễ như vậy.

Thiếu nữ cầm đầu trừng mắt liếc nhìn tấm lưng người nói chuyện, ngay cả khi những điều hắn nói là thật, như vậy cũng quá vô lễ.

Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng quay đầu lại, nhàn nhạt đưa mắt nhìn đám người sau lưng. Chỉ là cái nhìn nhàn nhạt này, lại khiến cho mọi người tưởng họ bị đặt trong hầm băng. Dáng ve này xâm nhập vào xương cốt, xâm nhập vào linh hồn như cái lạnh khiến người ta không rét lại run. Đây là ánh mắt thế nào, sao lại chẳng có chút tình cảm nào. Chỉ có lạnh lẽo, tàn khóc, giết chóc.

Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ, trong đầu trống rỗng.

Khắc Lôi Nhã quay đầu, tiếp tục đi về phía trước, để lại một đám người sửng sốt, đứng ngẩn ra.

Bóng dáng cua Khắc Lôi Nhã dần biến mất trong mắt mọi người, họ mới phục hồi lại tinh thần.

“Nàng, nàng là ai?” Nam sinh vô lễ trước đó có chút kinh sợ lên tiếng.

Mọi người trầm mặc. Đó là Khắc Lôi Nhã háo sắc nha, nhưng nay sao lại như một người khác vậy? Lạnh lùng lãnh khốc như vậy, khiến lòng người ta kinh sợ như thế.

Trong 1 tháng, Lạp Tây Á vẫn không xuất hiện. Mà một tháng sau, chính là thời gian trường nghĩ học. Trong 1 tháng này, Khắc Lôi Nhã đã phát triển đến thế nào, Ô Mã Nhiên lại hoàn toàn nhìn không thấu. Khắc Lôi Nhã sẽ luôn khiến hắn vui mừng.

Phủ công tước Hy.

“Khắc Lôi Nhã, hai tháng nghỉ hè này ngươi định làm gì?” Ô Mã Lý ở một bên nhìn Khắc Lôi Nhã đang chơi đùa quả cầu lửa trên tay hỏi. Có thể khống chế cầu lửa nhiều như vậy lại chính xác như thế, nếu là người khác, hắn sẽ rất kinh ngạc. Nhưng đây lại là Khắc Lôi Nhã, Ô Mã Lý lại không thấy kì lạ. Trong khoảng thời gian 1 tháng ngắn ngủi này, Khắc Lôi Nhã khiến hắn vui mừng, rung động rất nhiều lần.

“Lão sư, ta cuối cùng cũng cảm thấy những thứ thiếu sót, nhưng ta lại không nói ra được.”Khắc Lôi Nhã có chút sầu não dập tắt quả cầu lửa trong tay.

“Không nên gấp gáp, Khắc Lôi Nhã, ngươi vẫn phải học rất nhiều. Không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể học hết. Ta nói rồi, đừng gấp.” Ô Mã Lý hiển nhiên hiểu lầm ý của Khắc Lôi Nhã, cho là Khắc Lôi Nhã cảm thấy học được quá ít.

“Không, lão sư, ta không có ý này.” Khắc Lôi Nhã nhẹ lắc đầu “Ta vẫn nhớ lời của lão sư. Học ma pháp không thể nóng vội.”

“Này?” Ô Mã Lý nghi ngờ.

“Ta cũng không rõ lắm. Mấy lần có cảm giác đã nghĩ đến điều gì đó, nhưng nghĩ nữa lại nghĩ không ra.” Khắc Lôi Nhã có chút sầu não.

Ô Mã Lý cau mày, hình như đang nghĩ gì đó. Từ lúc nhập học đến nay chưa khảo nghiệm tài nghệ của Khắc Lôi Nhã. Chẵng lẽ hiện tại Khắc Lôi Nhã đang ở giai đoạn đột phá?

“Ta cuối cùng cũng cảm thấy chút ma pháp, nhưng ta lại không biết làm thế nào.” Khắc Lôi Nhã nhỏ giọng nói.

“Có lẽ, nói không chừng ….” Ô Mã Lý hình như đang do dự về thứ gì đó.

“Cái gì? Lão sư?” Khắc Lôi Nhã nghi ngờ hỏi.

“Có lẽ lực tinh thần của ngươi có thể học bí pháp.” Ô Mã Lý do dự có nên nói cho Khắc Lôi Nhã biết, để Khắc Lôi Nhã đi tìm bảo vật bí ẩn đó. Dù sao đó cũng là bí pháp nguy hiểm, nếu như lực tinh thần của người học không đủ mạnh, hậu quả chỉ có hai. Một là chết từ từ, hai là chết nhanh!

“Lão sư, là cái gì?” Khắc Lôi Nhã hứng thú.

“Ma pháp cũng có hình dáng. Ngươi nên hiểu. Mặc kệ là pháp sư hay kỵ sĩ, công kích của họ cũng có hình dáng. Ma pháp, uy lực càng lớn, chú ngữ để đọc càng dài. Khi đó cần phải có người bảo vệ. Mà kỵ sĩ đấu khí đều là hữu hình.” Ô Mã Lý hắng giọng một cái, sắc mặt nặng nề nói “Nhưng có một loại công kích là vô hình hơn nữa khiến người ta khó lòng phòng bị.”

“Có dạng này sao?” Khắc Lôi Nhã hứng thú.

“Không tệ.” Ô Mã Lý gật đầu một cái, sắc mặt nặng nề bổ sung “Nhưng, nguy hiểm hơn.”

“Lão sư, rốt cuộc là cái gì?” Khắc Lôi Nhã thúc giục.

Ô Mã Lý không nói gì, mà chỉ ngẩng đầu nhìn quanh, móc trượng ma pháp trong ngực ra, nhẹ nhàng vung lên, một vòng xanh dương nhạt gợn sóng cứ như vậy tản ra xung quanh, bao phủ gian phòng. Khắc Lôi Nhã hiểu, đây là để che giấu tất cả cảm ứng ma pháp, tránh có người nghe lén bọn họ nói chuyện.

Tất cả đều tối đen, Ô Mã Lý mới thu hồi pháp trượng, trầm giọng nói: “Là tinh thần công kích.”

Khắc Lôi Nhã ngơ ngẩn, tinh thần công kích!

“Trực tếp công kích vào tinh thần ngươi, hoàn toàn vô hình. Cũng không ai có thể đoán trước được.” Gương mặt Ô Mã Lý nghiêm túc “Dĩ nhiên đối với kẻ mạnh mà nói, thứ này không có tác dụng gì. Nhưng đối với người thường, thứ này tuyệt đối vô cùng hữu hiệu.”

“Nặng thì trực tiếp biến người đó thành kẻ ngốc, nhẹ thì làm ma pháp của người đó bị trọng thương.” Ô Mã Lý giải thích cho Khắc Lôi Nhã “Dĩ nhiên, loại bí pháp này, có rất nhiều người vô liêm sĩ. Họ không học không làm, càng không đối phó. Nên ….”

“Ta hiểu, lão sư.” Khoé miệng Khắc Lôi Nhã hiện lên tia cười lạnh nhàn nhạt “Loài người luôn sợ không có cách nào khống chế thứ gì đó, khiến cho họ lại bị đả kích nặng nề nhất.”

Lức này Ô Mã Lý ngây ngẩn cả ngươi, lời nói triết lý như vậy lại được thốt ra từ một thiếu nữ chỉ mới mười ba tuổi!

“Lão sư, ta phải làm sao mới tập được bí pháp đó? Có thể nói cho ta biết không?” Đáy mắt Khắc Lôi Nhã hiện lên tia hưng phấn cùng khiêu chiến.

“Được.” Ô Mã Lý gật đầu, trong lòng hắn hiện giờ đã không còn xem Khắc Lôi Nhã là một thiếu nữ chưa trưởng thành nữa rồi. “Ta từng có một người bạn, học bí pháp đó, nhưng thật đáng tiếc, hắn lại không thể học được tinh tuý. Nên ….” Nói đến đây, nét mặt Ô Mã Lý có chút nặng nề.

“Thật xin lỗi, lão sư, đã khiến ngươi nhớ lại chuyện đau lòng.” Khắc Lôi Nhã có chút áy náy, xin lỗi.

“Không, Khắc Lôi Nhã. Ban đầu ta đã khuyên giải hắn, nhưng hắn không nghe.” Ô Mã Lý điều chỉnh lại tâm tình, nói tiếp: “Khi hắn ở ẩn hắn giấu bí pháp trong mật thất. Hi vọng sau này ta có thể đến lấy, nhưng ta lại không muốn việc này.”

Khắc Lôi Nhã không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe.

“Ta sẽ cho ngươi một tấm bản đồ nơi hắn ở ẩn. Ở giữa vực Tật Phong. Lần này ngươi có thể đến đó luyện tập. Thực chiến vĩnh viễn sẽ thắng được lý luận. Ma thú ở đó tương đối yếu, ngươi có Tẫn Diêm đi theo, sẽ không sao. Điểm này, ngươi phải đồng ý với ta, ta mới có thể giao bản đồ cho ngươi.” Ô Mã Lý trịnh trọng nói với Khắc Lôi Nhã.

Lòng Khắc Lôi Nhã đầy nét cảm động, nàng tự nhiên biết Ô Mã Lý vì lo lắng cho an nguy của nàng nên mới nói vậy.

Khắc Lôi Nhã gật đầu, nghiêm túc đồng ý, Ô Mã Lý mới rút bàn đồ từ trong ngực cho Khắc Lôi Nhã.

“Ngươi nhất định phải cẩn thận. Ở thời điểm nguy hiểm nhất, để Tẫn Diêm bảo vệ ngươi, ngươi lập tức xé cuộn giấy dịch chuyển, hiểu không?” Ô Mã Lý vẫn dặn dò. Mặc dù miệng hắn có chết cũng không thừa nhận chuyện Khắc Lôi Nhã là đệ tử của hắn, nhưng trong lòng đã sớm xem Khắc Lôi Nhã là đệ tử duy nhất của hắn.

“Lão sư, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trở về an toàn.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười lên tiếng.

“Vậy thì tốt.” Ô Mã Lý mỉm cười gật đầu.

Khi Khắc Lôi Nhã nói muốn dùng kì nghỉ hè này để đến vực Tật phong rèn luyện, công tước Cổ Đốn lại vui mừng khác thường. Hi gia không có nuôi loại đó ở nhà kính trồng hoa! Chỉ có Khải Sắt Lâm là cực kì lo lắng, được công tước Cổ Đốn an ủi rất lâu mới chịu đồng ý. Mà hai huynh trưởng của Khắc Lôi Nhã vẫn chưa về nhà, một ở lãnh địa, một là đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội hộ vệ Sư Thứu hoàng gia. Phụ thân của nàng hình như đang xử lý vấn đề gì đó ở biên cảnh (biên giới)

Không phô trương, công tước Hy chỉ cho Khắc Lôi Nhã đủ tiền để nàng và Tẫn Diêm có thể khiêm tốn cưỡi ngựa ra khỏi cửa.

Buổi sớm mát mẻ, hai người cứ cưỡi ngựa như vậy rời đi. Không ai nghĩ đến, vừa ra khỏi cửa thành, Khắc Lôi Nhã sẽ gặp người có tác động sâu sắc đến cả đời nàng.

Chương 12: Lão đầu kỳ quái

Sáng sớm, kinh thành cũng không yên tĩnh gì. Một đội tuần tra trị an sớm đã đi tuần, các thương nhân cũng chịu khó ra mở cửa hàng để chuẩn bị buôn bán. Suốt dọc đường đi đến cửa tây kinh thành, nơi nào cũng rất náo nhiệt. Bởi vì nơi này là tổng bộ Dong Binh Công Hội lớn nhất ở nước An Mạt Cách Lan. Có rất nhiều người làm thuê và những người liều lĩnh, mạo hiểm, mà cách nơi này không xa là một cái chợ nô lệ. Nơi này có rất nhiều cửa hàng đa dạng thường thu mua bọn lính thuê rồi bán ra. Trong này có phòng đấu giá lớn nhất gần với chợ nô lệ và dĩ nhiên đây là nơi náo nhiệt nhất đế đô. Đương nhiên, nơi này cũng có nhiều nhân tài ẩn dật.

"Tiểu thư, ngươi tới nơi này làm cái gì?"- Tẫn Diêm nhìn Khắc Lôi Nhã hướng tới Dong Binh Công Hội liền nghi hoặc hỏi

“Đi đăng kí cho ta để thành một Dong Binh.” – Khắc Lôi Nhã không có giải thích gì Tham gia trở thành Dong Binh, khi hoàn thành được nhiệm vụ sẽ kiếm thêm được kim tệ. Làm một Ma pháp sư, dụng cụ ma pháp rất quý giá, tài liệu ma pháp càng thưa thớt hơn. Dụng cụ ma pháp này không phải tuỳ lúc mà mua được. Các Dong Binh vào sinh ra tử mới có được tài liệu ma pháp trân quý nhưng đều mang đi đấu giá. Dĩ nhiên, giá tiền rất cao. Khắc Lôi Nhã cũng không muốn dùng tiền để mua những thứ tài liệu đắt giá này.

* Dong Binh: người làm thuê, làm mướn
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85 End Q1
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .